Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

Hà nội dấu yêu - 1,000 năm tuổi!

Dù sinh ra và lớn lên tại Hà nội mà mỗi khi nhắc tới hai từ này bất kể ở tận bên kia bán cầu hay đang ngồi nhâm nhi cà phê ngay trong lòng phố cổ, tôi vẫn cảm thấy lòng xốn xang.

Hà nội đủ bốn mùa xuân, hạ, thu, đông với những sắc màu được thời gian tô vẽ thành những bức tranh tuyệt đẹp.

Mùa đông thường u ám, cây hai bên đường và ven hồ trơ cành trụi lá, khẳng khiu như những chiếc gạc hươu vươn lên trên nền trời trắng xám. Đâu đó thấp thoáng vài chiếc lá bàng đỏ sót lại, đang đánh đu, vắt vẻo trên cành, chỉ chờ một cơn gió là gieo mình vào khoảng không lạnh lẽo. Bên những quán bún, phở bên đường nơi kẻ chợ, những nồi nước dùng bốc hơi nghi ngút với mùi gia vị thơm ngon như quyến rũ khách bộ hành.

Khoảnh khắc xuân sang là dễ nhận ra nhất! Chỉ sau một đêm mưa phùn, sáng mở mắt ra đã thấy chồi non lộc biếc nhú đầu cành. Cái mơn mởn nâu hồng, cái biêng biếc xanh, cứ như những viên ngọc bé tí teo lấp lánh trong sương sớm. Đây cũng là khoảnh khắc làm say lòng bao nhạc sĩ, nghệ sĩ đã mang đến cho dời những tác phẩm bất hủ của mình. Rồi cái Tết cổ truyền kè kè theo sau. Mỗi người, mỗi nhà say sưa đi sắm Tết. Trong gia đình, cảnh mọi người cùng nhau trang hoàng nhà cửa thật đầm ấm, vui vẻ chen lẫn trong tiếng nói cười. Các chợ hoa mọc lên với đủ loại sắc hoa sặc sỡ. Dưới lòng đường, sắc đào ganh với ánh hồng trên má thiếu nữ, sắc áo đua chen với sắc hoa,... mùa xuân đã mang lại niềm vui cho muôn loài!

Mùa hạ bừng tiếng ve, râm ran cả góc phố. Màu tím của Bằng Lăng, màu đỏ của Phượng và màu trắng sữa của hoa Dâu Da đã hòa trộn thật sắc sảo tạo nên bức tranh Hà nội vào hè đẹp không bút nào tả xiết. Đã có rất nhiều bài hát, bài thơ và cả những bức thư tình học trò ngây ngô, lãng mạn được ra đời vào thời điểm này. Trong cái nắng nóng khôn tả tháng 5, các cô cậu học trò túm năm tụm ba bên hồ, áo dài trắng thướt tha tạo dáng bên đám cây lộc vừng ven hồ Gươm cho các tay phó nháy bấm máy tanh tách.

Mùa thu đến, trời Hà nội như cao hơn, xanh hơn, và những cụm mây nhỏ cũng như trắng hơn. Nắng lúc này đã dịu xuống, trùm lên vạn vật một màu vàng óng ánh. Nắng dát vàng xuống mặt hồ không gợn sóng, xuống những mái ngói nhấp nhô nâu trong khu phố cổ Hà nội, xuống những con đường phủ đầy lá vàng... Hương cốm đâu đây thơm lừng quện với mùi chuối trứng quốc, rằm Trung thu lại đang đến gần. Ai đến Hà nội mùa này sẽ không thể nào quên, ai rời Hà nội lúc này cũng dằng dặc nỗi nhớ!

Hà nội trong tôi là thế đó, cứ lặng lẽ, âm thầm ngấm dần vào từng tế bào, từng mạch máu, ... Hà nội dấu yêu!

Không có nhận xét nào: