Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008

Tháng Ramadan của người Hồi Giáo



Trung Đông là khu vực tập trung đông nhất của người đạo Hồi. Khi tôi đặt chân đến Cairo cũng là chính là tháng Ramadan của người Hồi giáo.
Tôi thực sự khâm phục việc nhịn ăn nhịn uống nhịn đủ thứ của họ trong suốt 12 tiếng đồng hồ, từ lúc mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn.
Theo quan niệm của họ, nhịn là để chia sẻ và thông cảm với những người cùng đạo nghèo khó, không đủ ăn, đủ mặc (nhưng lại thấy họ vẫn mặc quần áo, còn ở trong nhà họ có mặc không thì tôi không bít!). Nhịn cũng là việc luyện cho con người ta biết tiết chế, chống lại những ham muốn đời thường, những cám dỗ vật chất để khi qua đời chóng được lên Thiên đàng.
Chiều chiều, tôi thường thấy các gia đình nghèo tụ tập tại các vườn hoa hoặc các đường phó chính, nơi người ta tổ chức những bữa tối từ thiện. Từng dãy bàn được xếp nối nhau trải dài suốt con phố, trên bàn bày đồ ăn (bánh làm từ bột mỳ trông như bánh bẻng của mình, chà là tươi, nước nho, thịt bò băm viên nướng ...) khói bốc nghi ngút. Vợ, chồng, con cái các gia đình nghèo ngồi sẵn vào bàn từ khoảng 17.30 và không hề đụng đến đồ ăn (mặc dù đã nhịn đói nhịn khát cả ngày trời) cho tới khi nghe thấy tiếng loa từ các Giáo đường phát ra (chắc là báo đến giờ được ăn) và sau một phút đọc kinh cầu nguyện, họ mới bắt đầu ăn uống nhộn nhịp.
Những gia đình giàu có hơn thường tổ chức ăn trong nhà, và mâm cao cỗ đầy của họ y như ta ăn rằm tháng Bảy vậy!
Cảnh ăn uống càng trở nên nhộn nhịp khi màn đêm buông xuống. Tại một khu chợ trung tâm cạnh nhà thờ, dân chúng tâp trung ăn uống hút cần sa, nói chuyện huyên náo cả một quảng trường...
Chắc lúc này họ đang nghĩ rằng họ được Thánh ban cho quyền hưởng những niềm cực lạc nhất!

Không có nhận xét nào: